CẢM XÚC XUÂN: Tết con về với Má

Diendandoanhnghiep.vn Giữa tháng Chạp, Má gọi điện hỏi “Khi nào về quê ăn tết?”, câu trả lời quen thuộc của tôi “Tết là con về với Má”. Má nói, năm nay ở quê lạnh lắm, con về nhớ mang theo áo ấm.

V

Ba mẹ già năm nào cũng ngóng trông con cái về quê ăn tết.

Về quê ăn tết! Một câu nói chỉ có bốn từ, rất thông dụng trong tháng cuối năm cũ. Mỗi khi ai đó nói câu này là tôi thấy lời nhắc nhở của Má ở quê đang mong chờ mình, như có một làn hơi sưởi ấm tâm hồn trong những ngày trời se lạnh nơi đất khách quê người.

Về quê ăn tết với tôi còn là trở về nhà gặp lại những người thân yêu, lan tỏa tình yêu thương trong gia đình lớn, không đơn thuần là một danh từ dùng chỉ nơi chốn.

Mỗi năm cứ vào dịp tết đến xuân về, tiết trời miền Trung quê tôi thay đổi hẳn, khí hậu dễ chịu và ấm áp. Nhưng năm nay thì rất lạnh. Dù khí hậu trong những ngày cận tết có ôn hòa hay khắc nghiệt thì nơi ấy, một vùng quê nghèo đã lưu giữ những kỷ niệm đẹp cùng với ký ức mùa xuân trong tôi rất đỗi bình dị. Thôn xóm, bà con, nhà nhà náo nức đón tết từ lúc anh em tôi còn chưa biết diễn tả hết suy nghĩ cũng như chia sẻ vất vả với Má.

Mỗi năm, Má đều chuẩn bị cho một bữa cơm tất niên thật tươm tất. Điều Má muốn là không khí gia đình vui tươi, hạnh phúc với sự có mặt đầy đủ các thành viên trong nhà.

Tôi nhớ tết năm nọ, bữa cơm tất niên sau khi cúng xong được dọn ra thịnh soạn trong ngày 30, Má không vui vì anh hai chưa kịp về. Má với ánh mắt rưng rưng, một mình thơ thẩn ra ngõ mong chờ điều gì đó rất đặc biệt. Chốc lát, Má lại bảo tôi qua nhà bác Tám gọi nhờ điện thoại hỏi thăm để biết anh hai lên xe khi nào, về đến đâu rồi!

Khi anh hai xuất hiện, ngoài ngõ rôm rà tiếng cười nói. Má sụt sùi nước mắt, vui sướng ôm lấy anh hai. Lúc đó, mùa xuân và tết mới thật sự đã đến với cả nhà.

Bốn anh em tôi giờ đã trường thành, ở xa. Má lúc nào cũng lo cho các con. Má làm đủ nghề để nuôi các con ăn học, lo cho gian đình vượt qua những lúc khó khăn tưởng chừng bế tắc, nhất là lúc ba bị bệnh thập tử nhất sinh. Má làm nông dân nên chân lấm tay bùn để các con, chân mang dày, tay cầm viết. Đôi vai chai sạn vì gánh hàng rong đi khắp đường làng để đôi vai các con mang cặp sách tới trường. Má làm nội trợ, mồ hôi rơi trong bếp để các con có món ăn ngon. Má làm đủ nghề để các con trở thành kỹ sư, cử nhân. Thời đó, khó khăn là thế nhưng tết năm nào cũng có đông đủ thành viên trong gia đình.    

Dịp tết năm nào mà một trong bốn anh em tôi vì lý do nào đó không về hoặc về trễ không dự được bữa cơm đoàn viên cuối năm, cả nhà như thiếu vắng thứ gì đó lớn lắm. Ít thấy sự cười nói của Má, không khí gia đình trong những lúc ấy như chợt lắng lại.

Má chẳng bao giờ giáo điều, mang chữ nghĩa ra răn dạy các con. Những ngày cuối năm, má tự cúng ông bà và lau dọn cắm hoa trên bàn thờ. Có lần Má nói, làm như vậy cho các con để ý noi theo, sau này không có Má còn biết mà làm. Má muốn thực hành cho các con thấy giá trị “đất lề quê thói”. Những gì thế hệ trước để lại đều có lý do cả đấy, đó còn là thành quả sự trải nghiệm biết bao cuộc đời - Má thường nhắn nhủ các con như vậy.

Giữa dòng đời tấp nập, nơi thành phố bon chen cũng chỉ là thứ vật chất phù phiếm làm sao thay thế mái nhà xưa, nơi tuổi thơ có những tháng ngày êm đềm. Dù đời sống tiện nghi, hiện đại cũng không bằng sức khỏe và hình bóng Má. Tết năm trước, ngồi ngắm Má, bất chợt nhận ra tóc Má nay đã vương bao sợi bạc, cái dáng thoăn thoát năm xưa đã chậm lại, những vết nhăn trên vầng trán đây yêu thương khiến lòng tôi thắt lại.

Ngày nay, không phải ai cũng náo nức mỗi dịp tết đến xuân về, mãi bon chen với lý do bận rộn hay điều kiện hoàn cảnh chưa bằng người ta, không về quê ăn tết. Có người cảm thấy nguội lạnh trong lòng, mệt mỏi lắm khi cảm nhận tết như một gánh nặng còn bị ràng buộc. Thậm chí, có người còn đề xuất bỏ tết truyền thống, ăn tết dương lịch. Rồi đến những chuyến du lịch như trốn tết. Phải chăng đã quên mất cội nguồn, mái nhà có tình thương bao la nhưng rất mong manh dễ vỡ đang chờ đợi người thân yêu trở về.     

Về quê ăn tết, những năm gần đây, tôi trông thấy quan cảnh hai bên đường có rất nhiều thay đổi. Những con đường đất đã được thay thế bằng ximăng, cây cầu tre tạm bợ ngày xưa cũng đã thay bằng cầu bêtông, miền quê giờ đã khấm khá lên nhưng thưa dần những người thân quen làm việc nơi xa cũng như ít gặp lại những đứa bạn cùng trang lứa.

Bốn anh em tôi lớn lên, mỗi người lập nghiệp và sinh sống ở một nơi. Cuộc sống nơi đất khách quê người dù bận rộn, lo toan đến đâu nhưng các anh em tôi vẫn luôn thu xếp sao cho có mặt ở nhà gặp má trong bữa cơm cuối năm. Tôi biết Má đã chờ bữa cơm này cả năm rồi, Má ngóng các con trở về hơn là ngóng tết. Tết là thời điểm để Má biết các con trở về. Tôi thầm tự nhũ rằng, còn được thời gian nào của những mùa xuân hạnh phúc có Má trong đời thì hãy ráng mà giữ lấy. Dù thế nào cũng thu xếp, tết con về với Má.

Tạp chí Diễn đàn Doanh nghiệp mở diễn đàn “CẢM XÚC XUÂN” nhằm ôn cố tri tân về mùa xuân; về thiên nhiên, con người, xã hội, và các vấn đề nóng bỏng của đất nước, địa phương bằng tinh thần hân hoan để tiễn biệt năm cũ, chào đón năm mới 2021.

Bài vở xin gửi về email: camxucxuan@dddn.com.vn.

Tác giả để lại địa chỉ và số điện thoại để chúng tôi tiện liên hệ.

Trân trọng cảm ơn.
Đánh giá của bạn:

Mời các bạn tham gia vào group Diễn đàn Doanh nghiệp để thảo luận và cập nhật tin tức.

Bạn đang đọc bài viết CẢM XÚC XUÂN: Tết con về với Má tại chuyên mục Thời sự của Tạp chí Diễn đàn doanh nghiệp. Liên hệ cung cấp thông tin và gửi tin bài cộng tác: email toasoan@dddn.com.vn, hotline: 0985698786,
Bình luận
Bạn còn /500 ký tự
Xếp theo: Thời gian | Số người thích
SELECT id,type,category_id,title,description,alias,image,related_layout,publish_day FROM cms_post WHERE `status` = 1 AND publish_day <= 1713940409 AND in_feed = 1 AND top_home <> 1 AND status = 1 AND publish_day <= 1713940409 ORDER BY publish_day DESC, id DESC LIMIT 0,11
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10