Ai thực sự đứng đằng sau FED?

Ai thực sự đứng đằng sau FED?

>> Lạm phát cao kỷ lục không “đánh gục” USD!

Một lần nữa câu chuyện xoay quanh đồng USD lại được bàn tán xôn xao vì nghịch lý kinh tế Mỹ lạm phát trầm trọng vẫn không khiến đồng tiền trứ danh này mất giá. Thậm chí, càng khủng khoảng, nó càng được săn đón.

Ngoài chức năng là một loại tiền tệ, mang chức năng thanh toán, cất trữ như các đồng tiền khác, USD còn trở thành biểu tượng cho “giá trị Mỹ”, đại diện tiêu biểu nền kinh tế thị trường hiện đại.

Đêm ngày 22/11/1910, một đoàn tàu che rèm kín mít tiến về miền Nam nước Mỹ, những người trên tàu đều thuộc giới tài phiệt ngân hàng, có điều không một ai biết mục đích của chuyến đi! Jekyll, quần đảo thuộc quyền sở hữu của gia tộc JP Morgan là điểm đến, thời điểm đó 1/6 của cải toàn cầu nằm trong tay thành viên câu lạc bộ Jekyll. Họ đến đây để thảo luận về dự luật “Dự trữ Liên bang Mỹ”.

Sau khủng hoảng tài chính 1907, hình ảnh giới tài chính rất tệ trong mắt người dân. Từ thời Tổng thống Jefferson, tên gọi “Ngân hàng Trung ương” đều dính dáng đến âm mưu của các nhà tài phiệt Anh, vì thế Paul Warburg - một cao thủ về tài chính đề xuất tên gọi “Federal Reserve System - Cục dự trữ Liên bang để che mắt thiên hạ.

Điều đặc biệt ở chỗ, tổ chức này được thiết kế theo mô hình tư nhân nắm giữ cổ phần, 20% cổ phần thường trực của chính phủ bị mua đứt bán đoạn, khiến FED trở thành Ngân hàng trung ương tư hữu hoàn toàn.

Điều khoản quan trọng nhất của FED là Quốc hội khống chế hoạt động, Chính phủ nắm giữ vai trò đại biểu trong Hội đồng quản trị. Sau này, Hội đồng quản trị do Tổng thống bổ nhiệm, thế nhưng chức năng thực sự do Hội đồng tư vấn Liên bang quyết định.

Mô hình trên đẩy Quốc hội Mỹ ra “chầu rìa”, điều 8 chương 1 Hiến pháp Mỹ quy định: “Quốc hội chịu trách nhiệm quản lý phát hành tiền tệ”. Để được thông qua, Paul dàn xếp như sau: Tổng thống bổ nhiệm, Quốc hội kiểm soát, nhân sự độc lập giữ chức Chủ tịch Hội đồng quản trị, còn các ngân hàng thành viên làm cố vấn.

Khi thế chiến thứ nhất nổ phát súng đầu tiên ở châu Âu, tư bản tài chính Bắc Mỹ nhìn thấy cơ hội làm ăn và tái thiết hậu chiến. FED đã in lô USD đầu tiên vào cuối năm 1914. Sáu mươi năm sau đó, “đồng bạc xanh” trở thành tài sản toàn cầu.

Một trong những cái tên được Song Hong Bin, tác giả cuốn “Chiến tranh tiền tệ” nhắc đến là JP Morgan của nhà sáng lập Geogre Peabody (Anh) đi lên từ buôn hoa quả sấy khô, sau đó hùn vốn kinh doanh tài chính, đường sắt, thép, thâu tóm, sáp nhập hàng loạt và trở thành gia tộc giàu nhất hành tinh trong nửa đầu thế kỷ 20.

Đầu năm 1891, gia tộc JP Morgan gặp gỡ gia tộc trứ danh khác ở châu Âu là Rothschild cho ra đời tổ chức bí mật “Tập đoàn hội nghị bàn tròn”, tập hợp những người giàu nhất ở Mỹ và Anh cùng buông rèm nhiếp chính định kỳ với giới tinh hoa chính trị phương Tây.

Tuy vậy, theo tài liệu của Uỷ ban kinh tế lầm thời quốc gia (Mỹ), Morgan thực sự chỉ nắm 9% cổ phần ở công ty của mình và không phải là người giàu khủng khiếp như lời đồn - ông ta chỉ là con rối trên sàn diễn do bức màn FED che đậy!?

JP Morgan - đế chế tài chính có ảnh hưởng không nhỏ đến FED

JP Morgan - đế chế tài chính có ảnh hưởng không nhỏ đến FED

Một nhân vật gây tranh cãi, được xem nắm thực quyền ở FED là “vua dầu mỏ” Rockefeller - người đã thao túng kinh tế Mỹ nửa sau thế kỷ 19 với chiêu thức cạnh tranh ví như “tàn sát đối thủ không thương tiếc”. Cuối cùng Quốc hội Mỹ ban hành đạo luật buộc tập đoàn này chia nhỏ thành hàng trăm công ty khác nhau.

Chúng ta dễ dàng nhìn thấy đồng tiền Mỹ nhưng không ai thực sự biết “nó” ra đời như thế nào, bao giờ, phục vụ ai?- tất cả đều mờ mờ ảo ảo. Tính chất bí hiểm và đặc trưng phi chính phủ tuyệt đối của FED đã tạo ra đồng tiền khó hiểu, khó kiểm soát và khó thao túng nhất lịch sử.

Ai thực sự đứng sau FED? Ai có thể điều khiển được USD? Tại sao truyền thông thường chỉ nhắc đến Chủ tịch FED mà không phải là những “đại cổ đông” đến từ khắp nơi trên thế giới? Họ là ai? Vì sao FED và USD luôn muốn tách biệt khỏi quyền lực chính trị?

Trên thực tế, không ít Tổng thống Mỹ muốn giành quyền in USD đều bị tước quyền sống hoặc kết thúc sự nghiệp chính trị. Và, bất cứ ứng viên nào trở thành Tổng thống Mỹ đều phải “hòa thuận” với FED. Song song là các cuộc chiến tranh đẫm máu, ra đời những tổ chức “chân rết” củng cố quyền lực cho FED.

Chúng ta chỉ có thể biết chắc chắn rằng, FED mới là tổ chức điều hành mọi mặt trên thế giới. Mánh lới kinh doanh đã đạt đến tầng nấc cao siêu, thể hiện ở chỗ: Vừa nằm quyền chi phối hàng hóa, dịch vụ; vừa toàn quyền ban phát đồng tiền uy lực nhất thương trường, vừa thao túng toàn bộ chính trường. Ai có thể hơn FED?