Nhận diện "ách tắc" pháp luật kinh doanh: Bất cập quy định về quản lý hóa chất
Không chỉ đưa ra những quan ngại liên quan đến quy định về phòng cháy, chữa cháy, đại diện Công ty TNHH Canon Việt Nam còn chỉ ra bất cập liên quan quy định về quản lý hóa chất.
Chia sẻ về vấn đề này, đại diện Công ty TNHH Canon Việt Nam cho biết, theo quy định tại khoản II.15 của sửa đổi 1:2024 QCVN 05A:2020/BCT quy chuẩn kỹ thuật quốc gia về an toàn trong sản xuất, kinh doanh, sử dụng, bảo quản và vận chuyển hóa chất nguy hiểm quy định đối với cơ sở hoạt động sản xuất, kinh doanh, sử dụng, bảo quản hóa chất độc: "Nhà xưởng, kho chứa hóa chất độc dạng lỏng, dạng khí phải có thiết bị cảnh báo rò rỉ, tràn đổ phù hợp".

Hiện doanh nghiệp có sử dụng một số hóa chất độc dạng lỏng, khí trong quá trình sản xuất, bao gồm:
Hóa chất độc dạng lỏng - lưu giữ tại các kho hóa chất có lắp đặt thiết bị cảnh báo rò rỉ, tràn đổ. Hàng ngày, dựa trên kế hoạch sản xuất, chúng tôi cấp lượng nhỏ hóa chất ra khu vực sản xuất. Các hóa chất này được lưu giữ tạm thời tại nhiều vị trí trong khu vực nhà xưởng để cung cấp cho các công đoạn sử dụng.
Hóa chất độc dạng khí (dạng bình xịt 500ml,...) - lưu giữ tạm thời tại 2 vị trí trong khu vực nhà xưởng với lượng rất nhỏ (1-2 bình).
“Do đó, để đáp ứng yêu cầu về lắp đặt thiết bị cảnh báo rò rỉ tại khu vực nhà xưởng là không cần thiết, gây tốn rất nhiều chi phí và nhân lực cho doanh nghiệp bởi: Lượng lưu giữ tại các khu vực nhà xưởng là rất ít, và không gây ảnh hưởng tới an toàn cho người lao động; Đồng thời chúng tôi đã thực hiện các biện pháp ngăn ngừa, ứng phó sự cố rò rỉ tràn đổ cho các khu vực này như khay chống tràn, vật liệu ứng phó (cát, giẻ lau...); Nếu phải lắp đặt thiết bị như vậy thì chi phí sẽ tăng là 5 tỷ đồng thời gấp đôi nhân lực để quản lý, mà lại không mang lại hiệu quả về đảm bảo an toàn”, vị đại diện này chia sẻ.

Để giải quyết các vấn đề bất cập đã nêu, vị đại diện này đề xuất, quy định "nhà xưởng chứa hóa chất độc dạng lỏng, dạng khí phải có thiết bị cảnh báo rò rỉ, tràn đổ phù hợp" là không phù hợp với doanh nghiệp không sản xuất, kinh doanh hóa chất, mà chỉ nên áp dụng đối đối với nhà xưởng cơ sở sản xuất, kinh doanh hóa chất.
Cùng với bất cập liên quan đến quy định về quản lý hóa chất, vị đại diện Công ty TNHH Canon Việt Nam cũng bày tỏ băn khoăn liên quan đến Quyết định số 06/2020/QĐ-TTg.
Cụ thể, theo vị này, tại khoản 1a, Điều 2 quy định không rõ về việc hội nghị, hội thảo của các cơ quan, tổ chức Việt Nam tổ chức có sự tham gia của nước ngoài cũng được coi là hội nghị, hội thảo quốc tế. Điều này dễ dẫn đến hiểu lầm Hội nghị, hội thảo của các doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài (FDI) tại Việt Nam có sự tham gia của người nước ngoài cũng thuộc đối tượng của Quyết định này, tức là phải xin cấp phép trước khi tổ chức hội nghị, hội thảo.
“Điều này là không hợp lý, bởi các doanh nghiệp FDI ở Việt Nam có rất nhiều các cuộc hội nghị, hội thảo có người nước ngoài tham gia như: hội nghị với các nhà cung cấp trong và ngoài nước để phổ biến, các chính sách về chất lượng, môi trường, sản phẩm; hội nghị để phổ biến chính sách kinh doanh hàng năm, các hội thảo giữa các doanh nghiệp, hiệp hội liên quan đến hoạt động sản xuất kinh doanh, kiến nghị chính sách, tổ chức tập huấn cho hội viên người Việt Nam bởi các chuyên gia nước ngoài, tội thảo có sự tham gia của cả người Viêt Nam và người nước ngoài”, vị này bày tỏ.
Đồng thời cho rằng, doanh nghiệp không thể thực hiện việc xin cấp phép tổ chức hội nghị, hội thảo, điều này sẽ làm đình trệ hoạt động của doanh nghiệp, dẫn đến ngừng sản xuất, giảm đơn hàng.
Vì vậy, để giải quyết các khó khăn, vướng mắc đã nêu, vị này đề nghị bổ sung thêm điểm sửa đổi 1a vào khoản 1 Điều 2 theo hướng: “…ngoại trừ các hội nghị, hội thảo của tổ chức kinh tế liên quan đến hoạt động sản xuất kinh doanh tại Việt Nam”.
Ngoài ra, liên quan đến Điều 4 Nghị định 58/2020/NĐ-CP quy định mức đóng bảo hiểm bắt buộc vào quỹ bảo hiểm tai nạn lao động, bệnh nghề nghiệp. Vị này cho rằng, Luật An toàn, vệ sinh lao động đã ghi nhận các chế độ, trách nhiệm riêng đối với các ngành nặng nhọc, độc hại, nguy hiểm, nên việc cao bằng mức đóng 0,5% cho tất cả các ngành nghề là không hợp lý.
Do đó, để tháo gỡ, vị này đề xuất cần phải phân loại mức đóng bảo hiểm bắt buộc cho tai nạn lao động, bệnh nghề nghiệp theo phân loại lao động.
“Ví dụ, tại Nhật Bản, mức đóng cho các ngành nghề độc hại, nguy hiểm lên tới hơn 8,8%, tuy nhiên có những ngành lao động nhẹ, nguy cơ xảy ra tai nạn lao động thấp như sản xuất linh kiện điện tử thì mức đóng là 0,3%”, vị này viện dẫn.
Đồng thời đề nghị, phân cấp mức đóng bảo hiểm bắt buộc cho tai nạn lao động, bệnh nghề nghiệp nên dựa trên phân loại lao động theo loại 1, 2, 3, 4, 5, 6. Loại 1, 2, 3: mức đóng 0,3%; Loại 4: mức đóng 0,7%; Loại 5, 6: mức đóng 1%.