Xâm phạm thương hiệu trong thực tế kinh doanh
Thông thường khi nhãn hiệu được đăng ký bảo hộ thì doanh nghiệp sẽ được pháp luật bảo vệ, nhưng thực tế từ những vụ như Nhựa Bình Minh có thể thấy “có bảo hộ, chưa chắc đã được bảo vệ”.

Trong thực tiễn tư vấn của chúng tôi tại TAT Law Firm, một trong những vụ điển hình và nhức nhối nhất hiện này là vụ xâm phạm thương hiệu Nhựa Bình Minh - một thương hiệu gần 50 năm gây dựng uy tín, đang đối mặt với sự mạo danh chỉ vì khác một chữ “Việt”.
Vụ việc điển hình
Công ty CP Nhựa Bình Minh tiền thân Nhà máy Công tư hợp danh Nhựa Bình Minh, được thành lập ngày 16/11/1977 trực thuộc Tổng Công ty Nghệ phẩm - Bộ Công nghiệp. Năm 2004, sau khi tiến hành cổ phần hoá Công ty lấy tên là Công ty CP Nhựa Bình Minh. Nhựa Bình Minh là doanh nghiệp hàng đầu trong lĩnh vực sản xuất và phân phối ống nhựa. Với gần 50 năm hoạt động liên tục, công ty đã xây dựng hệ thống nhãn hiệu được bảo hộ tại Việt Nam, tiêu biểu như: “BÌNH MINH”, “BM”, “BM PLASCO”, “ỐNG NHỰA BÌNH MINH”, “NHỰA BÌNH MINH”…
Tuy nhiên, văn năm 2022, một doanh nghiệp mới thành lập sau với tên hầu giống hệt chỉ khác một chữ “Việt” cùng sản xuất kinh doanh ống nhựa và sử dụng dấu hiệu có chứa “BÌNH MINH” trên bao bì, sản phẩm, hệ thống phân phối và nền tảng truyền thông. Hành vi này đã gây nhầm lẫn rõ rệt về nguồn gốc hàng hóa trong nhận thức của người tiêu dùng, nhà thầu và đối tác phân phối.
TAT Law Firm là đơn vị đồng hành cùng Nhựa Bình Minh, chúng tôi hiểu rằng Công ty đã phải mất nhiều công sức, thời gian, chi phí cho việc đấu tranh bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình từ việc điều tra, xác minh thu thập tài liệu chứng cứ, yêu cầu giám định, kiến nghị cơ quan nhà nước có thẩm quyền đến khởi kiện vụ án ra Toà án có thẩm quyền. Vụ việc này không chỉ là tranh chấp dân sự mà là cuộc chiến bảo vệ niềm tin thị trường.
Hoàn thiện chính sách và cơ chế thực thi
Từ kinh nghiệm thực tế như vụ Nhựa Bình Minh mà TAT Law Firm đang xử lý, chúng tôi nhận thấy nếu không có hệ thống giám định linh hoạt, nếu không có Toà án chuyên trách về SHTT đủ mạnh, thì ngay cả những thương hiệu quốc dân như Nhựa Bình Minh cũng có thể bị tổn thương ngay chính thị trường nội địa. Qua đây, chúng tôi tin tưởng rằng “Bảo vệ thương hiệu là bảo vệ sống còn, làm thương hiệu không thể chỉ quảng bá, mà phải có chiến lược pháp lý song hành”.
Thực tế cho thấy, xâm phạm thương hiệu hiện nay là một trong những vấn đề nóng bỏng nhất của môi trường kinh doanh tại Việt Nam. Những hành vi này không chỉ làm tổn hại trực tiếp đến doanh thu, uy tín và sự phát triển bền vững của doanh nghiệp, mà còn tác động sâu rộng đến năng lực cạnh tranh quốc gia. Khi thương hiệu – vốn là tài sản vô hình quan trọng – bị suy giảm giá trị, nền kinh tế cũng mất đi một trong những động lực quan trọng thúc đẩy sáng tạo và hội nhập quốc tế.
Bảo vệ thương hiệu, vì thế, không chỉ là nhiệm vụ riêng của doanh nghiệp trong việc gìn giữ lợi ích kinh tế của mình. Đó còn là trách nhiệm chung của toàn xã hội nhằm bảo vệ quyền lợi chính đáng của người tiêu dùng, duy trì một môi trường kinh doanh minh bạch, lành mạnh, và trên hết là củng cố uy tín của quốc gia trong con mắt cộng đồng quốc tế. Mỗi thương hiệu Việt Nam được bảo vệ thành công chính là một phần trong hình ảnh và danh dự của đất nước.
Để đạt được điều này, cần có sự đồng bộ trong cả ba trụ cột gồm khung chính sách đủ rõ ràng và phù hợp với thực tiễn; cơ chế thực thi đủ mạnh mẽ và hiệu quả để tạo sức răn đe; và cuối cùng là hành động chủ động, kiên trì từ phía doanh nghiệp. Doanh nghiệp phải xem việc bảo vệ thương hiệu như một chiến lược lâu dài, song hành với đổi mới sáng tạo và mở rộng thị trường.
Thông điệp quan trọng nhất có thể rút ra là “Chỉ khi luật pháp đủ mạnh, thực thi đủ nhanh, và doanh nghiệp đủ chủ động, thương hiệu Việt mới thực sự trở thành giá trị bền vững trong nền kinh tế sáng tạo”. Đây không chỉ là lời nhắc nhở, mà còn là cam kết hướng tới một hệ sinh thái kinh doanh công bằng, sáng tạo và đầy tiềm năng cho sự phát triển của quốc gia.