Đề xuất cho người Việt vào casino với vé 2,5 triệu/ngày hoặc 50 triệu/tháng đang có nhiều tranh luận, liệu đây cơ hội tăng thu hay mầm mống rủi ro xã hội?
Sau 8 năm thí điểm tại casino Corona (Phú Quốc), Bộ Tài chính đề xuất mở rộng cho phép người Việt vào chơi tại các điểm casino được cấp phép, với điều kiện mua vé 2,5 triệu đồng/ngày hoặc 50 triệu đồng/tháng thay cho yêu cầu chứng minh thu nhập hoặc thuộc diện nộp thuế thu nhập cá nhân bậc 3 theo Nghị định 03/2017/NĐ-CP.
Người chơi phải từ 21 tuổi, có năng lực hành vi dân sự đầy đủ và không thuộc nhóm bị cấm như người có tiền án tội nghiêm trọng, đang bị áp dụng biện pháp giáo dục tại địa phương hoặc có văn bản từ người thân yêu cầu không cho chơi. Casino chỉ chấp nhận tiền Việt Nam đổi sang đồng tiền quy ước và phải lưu hồ sơ, hạch toán riêng nguồn thu từ vé.
Cách tiếp cận này được kỳ vọng đơn giản hóa thủ tục, chấm dứt tình trạng “hồ sơ tài chính hình thức” khó xác minh, đồng thời tạo nguồn thu ngân sách ổn định. Ít nhất 60% số thu từ bán vé sẽ dành cho giáo dục, y tế và đào tạo nghề. Kinh nghiệm quốc tế như Singapore, Malaysia: thu phí vào cửa vừa tạo rào chắn, vừa tăng thu ngân sách.
Tuy vậy, trong bối cảnh Việt Nam, mức phí cao cũng đặt ra câu hỏi: đây là rào chắn đủ mạnh hay cánh cửa tiềm ẩn hệ lụy xã hội?
Trao đổi với Diễn đàn Doanh nghiệp xung quanh nội dung này, luật sư Nguyễn Trọng Hiệp – Giám đốc Công ty Luật HPVN nhìn nhận, thay điều kiện “chứng minh thu nhập” bằng “mua vé” là hợp lý về thủ tục nhưng cần điều chỉnh đồng bộ trong khung pháp lý.
“Nếu chỉ bổ sung điều kiện mới mà chưa sửa toàn diện Nghị định 03/2017/NĐ-CP, nguy cơ mâu thuẫn giữa các văn bản là rất rõ. Điều này có thể gây khó cho cả cơ quan quản lý và doanh nghiệp casino khi thực thi”, ông Hiệp phân tích.
Theo ông Hiệp, vé vào cửa cần gắn định danh cá nhân bằng CCCD gắn chip hoặc sinh trắc học để tránh mua hộ hoặc chuyển nhượng. Đồng thời, phải siết chặt quản lý giao dịch trong casino nhằm ngăn rửa tiền, hợp thức hóa dòng tiền bất hợp pháp.
“Kinh nghiệm quốc tế cho thấy, nếu khâu này lỏng lẻo, casino dễ trở thành kênh “rửa tiền” tinh vi, rất khó phát hiện”, ông Hiệp cảnh báo.
Ở góc độ xã hội, luật sư Tạ Anh Tuấn – Giám đốc Công ty Luật Emme Law nhấn mạnh rủi ro nghiện cờ bạc và tác động dây chuyền tới gia đình, cộng đồng.
“Mức phí cao không đồng nghĩa loại bỏ được đối tượng dễ tổn thương. Không ít người sẵn sàng vay mượn, cầm cố tài sản để thỏa đam mê đỏ đen. Khi thua lỗ, hệ lụy lan sang cả gia đình, kéo theo bạo lực, tội phạm và tan vỡ hôn nhân”, ông Tuấn nói.
Ông Tuấn phân tích, điều đáng lo là Việt Nam chưa có hệ thống tư vấn, hỗ trợ người nghiện cờ bạc một cách chuyên nghiệp. Việc can thiệp thường chỉ diễn ra khi hậu quả đã quá nặng nề. Ở nhiều quốc gia, song song mở cửa casino, chính quyền lập quỹ phòng chống nghiện, vận hành đường dây nóng, chương trình tự loại trừ, kết nối với trung tâm cai nghiện để can thiệp sớm.
“Nếu Việt Nam chỉ dừng ở việc thu phí và kiểm soát đầu vào mà thiếu mạng lưới bảo vệ người chơi, sẽ khó ngăn những trường hợp sa sút nhanh chóng về tài chính và tinh thần”, ông cảnh báo.
Ngoài ra, ông Tuấn cũng lưu ý cần giám sát cả tác động gián tiếp như vỡ nợ dây chuyền, tín dụng đen, hay sự xuất hiện của các đường dây “cò mồi” dụ dỗ người chơi.
“Chúng ta không thể coi casino là một hình thức giải trí thuần túy. Đây là hoạt động chứa rủi ro xã hội đặc biệt cao. Nếu không siết chặt từ đầu, hậu quả để lại sẽ rất nặng nề”, luật sư Tạ Anh Tuấn nhấn mạnh.