Hương khói bay xa…

Diendandoanhnghiep.vn Với lớp trẻ bây giờ khái niệm chiến tranh chỉ có trên ti vi hoặc trên game chúng chơi trên điện thoại.

Đau thương mất mát trong chiến tranh chỉ có ở những người mẹ mất con, người vợ mất chồng, người cha, người chị, người anh em... đón con em mình về trong cái ba lô xanh xanh, bên trong còn lác đác vài mảnh xương vàng vàng trăng trắng với nỗi đau rõ tận hình hài, thấm đến cùng tận tim gan.

Đau thương mất mát trong chiến tranh còn có ở những đồng đội, đồng chí gạt nước mắt lẫn mồ hôi, bới tìm mộ phần đồng chí giữa hun hút rừng thẳm gió ngàn, tiếng gọi bạn vang vang trong thâm u núi non lạnh lẽo; Hay người thương binh ôm đàn đứng trước từng hàng bia mộ chơi đàn cho liệt sĩ nghe...

Đó là những hình ảnh ám ảnh nhất về chiến tranh trong tâm trí của tôi.

Cán bộ, nhân viên Đội quy tập hài cốt liệt sỹ 584 tiến hành cất bốc hài cốt liệt sỹ.

Cán bộ, nhân viên Đội quy tập hài cốt liệt sỹ 584 tiến hành cất bốc hài cốt liệt sỹ.

Ở trong nhà bác ruột tôi là liệt sĩ chống Pháp, bác là tiểu đội trưởng cùng đồng đội tập kích tỉnh lỵ Kiến An trong đêm. Trận đánh thành công với các nhiệm vụ được hoàn thành. Nhưng trên đường rút về hậu cứ thì bị chậm (nguyên nhân do trinh sát rải tiêu bị sai, đi lạc đường nên thời gian công kích bị chậm lại), địch dùng ca nô chạy ngang sông Văn Úc chặn đường rút rồi đổ quân bao vây.

Trời sáng rõ lại bị thương nặng, bác tôi cùng một nhóm thương binh rút vào làng Du Viên cố thủ. Đồng đội bác sau kể lại có nghe tiếng súng rộ lên một lúc rồi im ắng, sau đó không còn ai trở về mà có nhiều cái xác không đầu bị thả trôi sông. Không hiểu là bác và đồng đội đã bị quân Pháp sát hại hay bọn tề ác thủ tiêu.

Câu chuyện này tôi thuộc lòng vì bố tôi thường xuyên kể lại, cùng rất nhiều lần tìm sang Du Viên để tìm mộ phần bác tôi mà vẫnkhông tìm được phần mộ. Trước khi bố tôi mất vẫn nhắc nhiều đến chuyện này với một sự đớn đau. Sau này thật tình cờ cháu gái con chị tôi lại lấy chồng đúng thôn đó, nên có thêm được nhiều thông tin về vụ việc. Rồi mộ phần bác tôi cũng tìm được, bằng con đường tâm linh, bác được đưa về nghĩa trang nằm trên đất quê hương cùng bạn bè đồng chí của mình.

Năm nay dịch bệnh COVID-19 hoành hành, tuân thủ các quy định của chính quyền, anh em tôi không về quê vào nghĩa trang thắp hương cho bác được.

Năm nào gia đình tôi cũng nhận được quà cho gia đình liệt sĩ từ xã. Là gia đình chính sách nên anh em tôi hiểu, đất nước nhân dân ta đời đời ghi công các anh hùng liệt sĩ, thương binh đã anh dũng chiến đấu hy sinh, hiến dâng tuổi xuân, thân thể, sức khỏe… để có hòa bình, độc lập, tự do cho thế hệ cháu con an vui với cuộc sống thái bình ngày hôm nay.

Mỗi lần nhận quà về anh em tôi lại sửa mấy mâm cơm trước là thắp hương tưởng nhớ bác, sau là mời chú bác quanh nhà sang quây quần với bữa cơm gia đình ấm cúng. Mỗi lần như thế tôi lại nghe được bao nhiêu là chuyện của đời xưa, của các cụ về cả bác tôi. Về người vợ mới cưới của bác đau khổ như thế nào khi bác hy sinh. Bà nội tôi đánh đuổi đi bác vẫn không chịu đi lấy chồng. Đánh đuổi thế mà mẹ khóc con khóc, mãi sau bà nội tôi mất bác mới cải giá đi lấy chồng.

Năm nay anh em tôi không về được. Ông chú họ tôi, người đi qua ba cuộc chiến, đánh Mỹ, sang Campuchia đánh đuổi Khơ me đỏ, đánh quân bành trướng Trung Quốc. Cả đời đánh mấy chục trận bị thương bốn, năm lần, răng cửa rụng sạch, giờ toàn răng giả mà vẫn khỏe mạnh gọi điện ra hỏi tình hình. Rồi kể chuyện ông đang viết lại gia phả dòng họ, sẽ ghi chú thêm rất nhiều chi tiết của các cá nhân trong họ vào gia phả.

Ông chú tưởng trời đánh không chết ấy mà cứ nhắc đến liệt sĩ nào trong dòng họ nhất là nhắc đến bác tôi là lại khóc tu tu như con trẻ. Rồi lại đổi giọng sang sảng được ngay.

- Chúng bay so với chúng tao, ăn bờ rúc bụi, có khi cả tuần dưới hầm, người toàn bùn còn hai cái mắt trắng dã, hồi ở Hà Giang thì pháo nó giã tai điếc đặc đi, hét vào tai nhau mà chả nghe thấy gì. Nay giãn cách nằm nhà xem ti vi, uống cà phê chả quá là thiên đường kêu ca phàn nàn gì.

Thế đấy! Có những thế hệ cha ông đã sống, chiến đấu, hy sinh mất mát như thế nên nay sao thấy thật vui mừng khi càng ngày có nhiều hành động tri ân. Sự quan tâm của lãnh đạo Đảng, nhà nước, chính quyền làm ấm lòng các gia đình chính sách. Nỗi đau, sự mất mát của các gia đình thương binh liệt sĩ được tôn trọng, được xoa dịu đi thật nhiều.

Bác ơi năm nay cháu thắp nén xa, mong khói hương dẫn lời con cháu đến với bác.

Mong bác phù hộ cho bình an đi qua mùa dịch bệnh COVID-19 này.

Đánh giá của bạn:

Mời các bạn tham gia vào group Diễn đàn Doanh nghiệp để thảo luận và cập nhật tin tức.

Bạn đang đọc bài viết Hương khói bay xa… tại chuyên mục Thời sự của Tạp chí Diễn đàn doanh nghiệp. Liên hệ cung cấp thông tin và gửi tin bài cộng tác: email toasoan@dddn.com.vn, hotline: 0985698786,
Bình luận
Bạn còn /500 ký tự
Xếp theo: Thời gian | Số người thích
SELECT id,type,category_id,title,description,alias,image,related_layout,publish_day FROM cms_post WHERE `status` = 1 AND publish_day <= 1710842465 AND in_feed = 1 AND top_home <> 1 AND status = 1 AND publish_day <= 1710842465 ORDER BY publish_day DESC, id DESC LIMIT 0,11
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10