Có lẽ chỉ những người xa quê mới thấm thía cái lạnh, cái cô đơn khi thiếu vắng tình cảm gia đình, anh em, bè bạn thuở hàn vi.
>>CẢM XÚC XUÂN: Tết này có ai rửa ngói, quét vôi?
Những ngày cuối năm, ai cũng bận bịu với bộn bề công việc dọn dẹp nhà cửa, mua sắm, hay đang vui vẻ và bằng lòng với những thành quả mà trong năm qua mình đã đạt được.
Cũng như mọi người, sau một năm dài đằng đẵng với nhiều biến động lớn, tôi ngoảnh lại để điểm xem những điều được mất của mình, đơn giản là để biết những gì mình đã làm được có hơn thành quả của chính mình năm qua không...
Ngày cuối năm, sắc nắng thật tươi vàng. Buổi sáng trời se lạnh. Những làn gió nhẹ nhàng làm cho tâm hồn những đứa con xa quê như tôi xao động. Cảm xúc bồi hồi xen lẫn với những niềm vui, nỗi buồn, khi sâu lắng, lúc trào dâng như những con sóng đưa tôi trở về quá.
Tôi bách bộ dọc theo bờ sông Đồng Nai trong xanh lững lờ trôi. Bóng những đám mây lãng đãng, bồng bềnh bơi trên sông. Đây đó, hoa chưa khai nhụy, nhưng búp nõn như đang náu sẵn đầu cành chờ ngày bung cánh tỏa hương. Mùa xuân đang rạo rực trong cảnh sắc thiên nhiên, trong tôi và cả trên những khuôn mặt háo hức tươi rói của con người.
Ai bảo tạo hoá vô tình, thiên địa vô tri? Tất cả vạn vận đang chuyển mình đợi chờ giây phút đất trời giao hoà.
Một năm qua với bao biến động, đổi thay. Có được sự bình an trong cơn sóng đại dịch cũng là điều may mắn và xa xỉ lắm rồi. Năm nay, tết với tôi không bận bịu lắm vì có rất nhiều ngày nghỉ do giãn cách chống dịch COVID-19, vậy thì cũng coi như nghỉ tết dài ngày rồi. Nhưng khi không khí tết đã về, không phải dửng dưng, cũng không mộng mơ thi vị mà sao cứ cắt cứa nỗi niềm khó tả.
Bước chân dừng lại quán cà phê ven đường cho tôi đắm mình vào những phút giây thư giãn. Những giọt cà phê rơi chầm chậm như chạm vào miền kí ức xa xôi mà bấy lâu dường như đã ngủ quên bởi những nỗi lo cho cuộc sống, cho cơm, áo, gạo, tiền…
Bao nhiêu năm sống tha hương, tôi chợt thèm một cái tết trên quê hương mình đến lạ. Nỗi nhớ quê cứ quay quắt trong lòng khi cái tết đã gần kề. Có lẽ chỉ những người xa quê như tôi mới thấm thía cái lạnh, cái cô đơn khi thiếu vắng tình cảm gia đình, anh em, bè bạn thuở hàn vi.
Những nỗi nhớ quay quắt, có khi chỉ là những địa danh, những con người cụ thể, cũng có khi đơn giản chỉ là được đi trên những con đường đất quê hương, để mái tóc được ướt dưới làn mưa xuân lất phất, để cái lạnh thấm vào da thịt như thuở nào.
>>CẢM XÚC XUÂN: Màu hoa trên giàn giáo công trình
Cảm giác được thư thái ngắm cành đào khoe sắc thắm, nghiêng nghiêng trong làn mưa bụi mỏng manh, se lạnh thì thật tuyệt vời. Những hạt mưa xuân xứ Bắc đủ làm con người động lòng trắc ẩn. Mưa xuân lất phất bay cũng có cung bậc như lòng người, khi thấm ướt, khi da diết, có khi như những hạt bụi, không đủ ướt mái đầu… Nhưng dù ở cung bậc nào thì khi đi trên mảnh đất quê hương, ta vẫn thấy trong lòng ấm áp và hạnh phúc.
Có nỗi nhớ nào hơn khi được cùng gia đình quây quần bên nồi bánh chưng chiều ba mươi tết! Tiếng sôi sùng sục, bếp củi rực lửa hồng, những ánh mắt nhìn nhau long lanh, trìu mến, ấm áp niềm hạnh phúc.
Bao nhiêu năm sống xa quê với những cái tết vội vàng nơi xứ lạ. Cũng có những cái tết đủ đầy, nhưng cảm giác vẫn trống vắng trong tâm hồn. Phải chăng đó là tình cảm quê hương, tình ruột thịt mà khi thiếu nó, ta sẽ thấy trống vắng, cô đơn và không có cảm giác trọn vẹn sự ấm áp trong lòng… Thèm lắm có được cái tết ở quê hương cho vơi nỗi nhớ. Cái Tết có đủ đầy hương vị cùng cảm xúc thật khó diễn tả.
Tuổi trẻ đã qua đi không cho ta kịp níu giữ. Nhưng những cảm giác về mùa xuân cùng những cái tết trên quê hương vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức...
Cái tết phương Nam với tiết trời ấm nóng, không lạnh lẽo, không lất phất mưa xuân, nhưng với tôi, nó vẫn lạnh lẽo và hình như vẫn thiếu một điều gì. Phải chăng là tiếng quê đang tha thiết gọi về những đứa con làm ăn xa xứ thắp hương tưởng nhớ tổ tiên và hưởng cái tết sum vầy.
Đời mỗi con người là những năm dài nhọc nhằn, lao tâm khổ tứ cho cuộc sống và sự nghiệp, sau đó là đúc kết, chiêm nghiệm. Năm trước sẽ làm nền tảng cho năm sau. Niềm tin yêu và hy vọng sẽ là một phép màu để ta vượt qua gian khó...
Niềm vui lớn nhất của năm qua với tôi là sự bình yên trong gia đình, những người thân và cả sự bình yên trong sâu thẳm tâm hồn. Những hơn thua được mất, những biến cố bất ngờ ập đến đã lùi xa làm tôi trưởng thành hơn... can đảm và đương đầu chấp nhận những quy luật cuộc sống cùng các giá trị của nó. Hãy sống và thương yêu nhiều hơn, buông bỏ những muộn phiền, giữ cho tâm an lạc, hãy cho đi và tha thứ...
Một năm đã trôi qua và chuẩn bị bắt đầu cho vòng quay một năm mới. Tôi cầu chúc cho tất cả những người thân, bạn bè cùng gia đình có một mùa xuân bình an, may mắn, hạnh phúc tràn ngập yêu thương.
Miên man với dòng suy nghĩ, tôi rời quán mà không biết đèn đường đã bật khi nào. Hít một hơi thật sâu vào lồng ngực, tôi có cảm giác mùa xuân đã về. Mùa xuân đang đánh thức từng cành cây cựa mình nảy lộc… bên tai tôi vọng tiếng thì thầm cùng hương xuân có tình anh gửi đến nồng nàn lan tỏa trong nắng và gió phương Nam...
Gió triền sông mơn man thổi... lại một mùa xuân lỡ hẹn không về!
Biên Hòa, ngày 31 tháng 1 năm 2022
Tạp chí Diễn đàn Doanh nghiệp phát động diễn đàn “CẢM XÚC XUÂN” khởi tạo không gian để bạn đọc viết lên những cảm xúc chất chứa tâm tư tiễn đưa năm cũ, đón năm mới; nguyện vọng, sáng kiến, hiến kế để thích ứng tốt hơn với dịch bệnh; phản ánh cô đọng các vấn đề của cuộc sống địa phương cũng như đất nước.
Bài viết có thể dưới dạng thơ hoặc văn xuôi, bút ký, tùy bút, tản văn,… gửi về địa chỉ email camxucxuan@dddn.com.vn.
Tác giả để lại địa chỉ và số điện thoại để chúng tôi tiện liên hệ.
Trân trọng cảm ơn.
Có thể bạn quan tâm
09:40, 28/01/2022
05:00, 28/01/2022
05:00, 27/01/2022
00:00, 27/01/2022
05:26, 26/01/2022
04:02, 26/01/2022
03:00, 26/01/2022
05:00, 25/01/2022
04:02, 25/01/2022
04:00, 24/01/2022