Đề xuất nâng trần đặt cược từ 10 lên 100 triệu đồng/ngày có thể hút dòng tiền về kênh hợp pháp, nhưng chỉ hiệu quả khi đi kèm giám sát dữ liệu và trách nhiệm doanh nghiệp.
Bộ Tài chính đang lấy ý kiến dự thảo nghị định thay thế Nghị định 06/2017 về kinh doanh đặt cược đua ngựa, đua chó và bóng đá quốc tế. Dự thảo mới nâng mức đặt cược tối đa từ 1 triệu lên 10 triệu đồng/người/ngày, giữ mức tối thiểu 10.000 đồng/lần.
Góp ý cho dự thảo, Liên đoàn Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI) cho rằng trần 10 triệu đồng còn quá thấp so với thực tế và đề xuất nâng lên 100 triệu đồng/người/ngày hoặc tính riêng cho từng sản phẩm đặt cược thay vì cộng gộp.
Theo VCCI, mục tiêu của việc cho phép đặt cược không chỉ là tạo doanh thu, mà là minh bạch hóa dòng tiền và đưa người chơi vào phạm vi quản lý hợp pháp. Nếu trần quá thấp, nhóm người chơi chi tiêu lớn dễ dịch chuyển sang nền tảng trái phép, kéo theo rủi ro rửa tiền, thất thu thuế và khó kiểm soát hành vi.
Vì vậy, cùng với việc nâng trần, VCCI kiến nghị bắt buộc định danh người chơi, thanh toán qua tài khoản ngân hàng và minh bạch hóa báo cáo của doanh nghiệp.
Trao đổi với Diễn đàn Doanh nghiệp xung quanh ý kiến này, luật sư Lê Thị Nhung - Giám đốc Công ty Luật L&A Legal Experts, cho rằng việc nâng trần là phù hợp với xu hướng quản lý hiện đại, nhưng phải đi đôi với kỷ luật dữ liệu.
“Nếu Nhà nước đã coi đặt cược là ngành nghề có điều kiện thì hành lang pháp lý phải đủ rộng để thị trường hợp pháp cạnh tranh sòng phẳng, nhưng cũng đủ chặt để không biến thành công cụ rửa tiền. Con số 100 triệu chỉ là kỹ thuật, quan trọng là cơ chế giám sát thực thi”, luật sư Nhung nói.
Bên cạnh đó, luật sư Nhung cũng nhấn mạnh, mọi giao dịch cần qua ngân hàng, định danh đầy đủ, có hệ thống cảnh báo rủi ro và giới hạn thua lỗ theo ngày hoặc tháng. Doanh nghiệp phải chịu trách nhiệm về công cụ quản lý người chơi và dữ liệu. “Mở để thu hút dòng tiền về khu vực hợp pháp, nhưng phải “giữ” bằng công nghệ và trách nhiệm”, luật sư Lê Thị Nhung nói.
Cùng quan điểm, luật sư Nguyễn Trọng Hiệp - Giám đốc Công ty Luật HPVN cũng nhận định việc nâng trần đặt cược là cần thiết để thị trường hợp pháp có sức hút, song quá trình thực hiện cần được tính toán kỹ lưỡng.
Ông Hiệp cho rằng, nếu không có hệ thống giám sát tương xứng, mức trần mới có thể bị lợi dụng cho các hoạt động rửa tiền hoặc lách luật.
“Việc nâng trần lên 100 triệu đồng/ngày không nên được hiểu là mở rộng thị trường, mà là biện pháp quản trị dòng tiền. Khi có giới hạn mới, cơ quan quản lý phải đảm bảo hạ tầng dữ liệu theo kịp, nếu không, chính sách dễ bị biến dạng”, Luật sư Hiệp nói.
Theo ông Hiệp, Việt Nam nên triển khai theo lộ trình hai giai đoạn: ban đầu nâng lên mức trung gian (khoảng 30 - 50 triệu đồng/ngày) để đánh giá tác động trong 12 tháng, sau đó tổng kết, điều chỉnh nếu thị trường vận hành an toàn. Đồng thời, cần thiết lập các hàng rào kỹ thuật như giới hạn thua lỗ theo tháng, đăng ký tập trung người chơi và cơ chế tự loại trừ để ngăn trường hợp một người mở nhiều tài khoản nhằm lách trần.
“Chính sách chỉ thành công khi dữ liệu giữa doanh nghiệp, ngân hàng và cơ quan quản lý được liên thông thời gian thực. Mọi lỗ hổng kỹ thuật đều có thể trở thành “điểm mù” cho gian lận”, ông Hiệp nhấn mạnh, đồng thời cũng cho rằng, nâng trần không phải khuyến khích đánh bạc, mà là bước đi tất yếu để quản lý chủ động trong nền kinh tế số. Khi mức trần đủ sức cạnh tranh và năng lực giám sát theo kịp, dòng tiền sẽ trở lại khu vực hợp pháp, Nhà nước tăng thu, người chơi được bảo vệ, và thị trường “ngầm” tự thu hẹp.