Rất nhiều du khách tới Lệ Giang, Trung Quốc đều ngỡ ngàng và đặt cho vùng đất này với cái tên hết sức diễm kiều “Venice phương Đông”.
Vùng đất này nối tiếng với những thắng cảnh làm say lòng du khách, với phố cổ Lệ Giang được công nhận là di sản thế giới và Shangrila nổi tiếng với tu viện Songzanlin-đặc trưng Phật giáo truyền thống Tây Tạng…
Nằm phía Tây Bắc của tỉnh Vân Nam, Trung Quốc, thành phố Lệ Giang được biết đến với cái tên “Venice phương Đông”. Nơi đây nổi tiếng với cảnh quan thơ mộng tựa thiên đường, lối kiến trúc cổ điển cùng sự đa dạng trong phong tục tập quán, là điểm đến mà đoàn du khách chúng tôi không bỏ lỡ trong hành trình khám phá vùng đất Trung Hoa rộng lớn.
Tới Lệ Giang mỗi du khách không thể bỏ qua làng cổ Lệ Giang. Làng cổ nằm trong tứ địa cổ trấn nổi tiếng nhất xứ Trung Hoa, vì thế mà lượng khách du lịch đổ về đây mỗi năm tới hàng trăm đoàn. Sự quyến rũ chính là phố cổ Lệ Giang được yêu thích bởi giữ được lối kiến trúc nguyên bản và nếp sống cổ truyền của các dân tộc thiểu số như người Hán, người Bạch, người Lô Lô, người Naxi.
Dạo quanh khu phổ cổ, mỗi lữ khách thể cảm nhận được nét cổ kính toát ra từ những ngôi nhà cùng khung cảnh thơ mộng tạo nên từ những dòng sông vắt ngang mỗi phố. Những con sông trong vắt, những cây cầu nhỏ bắc ngang và cả những rặng hoa cỏ mọc đôi bờ đã tạo nên một bức tranh đầy màu sắc. Nước chính là nguồn sống nên người dân yêu mỗi dòng sông như chính bản thân mình, anh Hoài, hướng dẫn viên đoàn du lịch Vietravel chia sẻ...
Vào năm 1997, Lệ Giang chính thức được UNESCO công nhận là di sản Thế giới. Dạo quanh phố cổ Lệ Giang du khách sẽ cảm nhận được ba khu phố: Phố cổ Lệ Giang, Phố cổ Thúc Hà và Phố cổ Baisha. Rong ruổi trên phố cổ này, du khách có thể tìm thấy kiến trúc Naxi ở khắp mọi nơi. Đây chính là kết quả của sự kết hợp giữa nền văn hóa đa quốc gia và sự tiến bộ của dân tộc thiểu số Naxi, các tòa nhà ở đây kết hợp những phần đẹp nhất của đặc điểm kiến trúc Hán, và Tây Tạng tạo thành một phong cách Naxi độc đáo....
Có thể nói, với sự giao thoa nền văn hoá cổ xưa và đương đại Lệ Giang được coi là điểm thu hút khách du lịch nổi tiếng cùng với văn hóa dân tộc truyền thống. Tới Lệ Giang vào mùa xuân, du khách ngỡ ngàng trước sự thay da đổi thịt của vùng đất này, du khách cũng được trải nghiệm, được ngắm khúc cua đầu tiên của sông Dương Tử-con sông truyền thuyết nổi tiếng trong lịch sử đất nước Trung Hoa vĩ đại.
Tới thung lũng bất tử Shangrila, du khách chỉ cần đi vòng qua phía Tây Bắc tỉnh Vân Nam để tới Lệ Giang đến được thung lũng này. Để phục vụ cho việc thu hút, phát triển kinh tế du lịch, Trung Quốc đã đổi tên thung lũng thành Shangrila vì nó có nhiều điểm tương đồng với địa danh trong tác phẩm văn học kinh điển của James Hilton – “Đường chân trời đã mất”.
Shangrila nằm ở độ cao 3300m so với mực nước biển. Nơi đây được ví như nốt thăng trong bản giao hưởng địa lý thế giới vì bốn bề bao phủ bởi những ngọn đồi tự nhiên, hồ rộng với nước trong xanh... Tuy nhiên, không phải du khách nào cũng có thể đặt chân tới thung lũng này, khi sức khoẻ chưa cho phép. Với độ cao 3300 m đoàn chúng tôi đã nhiều du khách thiếu dưỡng khí phải dừng chân hành trình tới thung lũng bất tử này…
Một điểm nữa tới thung lũng bất tử, mỗi du khách không thể bỏ qua điểm đến tu viện Songzanlin, đây là đặc trưng Phật giáo truyền thống Tây Tạng. Tu viện này được xây dựng với lối kiến trúc mô phỏng kiểu tu viện đặc trưng ở Tây Tạng, tính đến nay đã có tuổi đời hơn 300 năm. Đến đây, mỗi du khách có thể ngắm nhìn công trình đồ sộ với nhiều bức tượng Phật được chế tác tinh xảo cùng các bức phù điêu treo ở các lối đi. Tới tu viện, mỗi du khách sẽ chiêm bái các nhà tu hành và chiêm ngưỡng nhiều bộ sách kinh cổ và hiểu rõ hơn về văn hóa Phật giáo đặc trưng ở vùng đất phía Tây Trung Quốc.
Được xây dựng vào năm 1679, trải qua những thăng trầm của lịch sử cùng sự tàn phá của thời gian, tu viện Songzanlin đã không ít lần bị phá hủy rồi lại khôi phục. Dù như vậy, nơi đây vẫn là biểu tượng tự hào của người dân Tây Tạng nói chung và Lệ Giang nói riêng. Bên trong tu viện ngoài những gian chùa nhỏ, không gian linh thiêng thì còn là nơi sinh hoạt, tu tập của nhiều nhà tu hành. Ở tu viện có phòng cầu nguyện chính mà du khách muốn thử nghiệm sẽ trải qua 146 bước thang bộ để đến được tu viện này.
Điểm đầu tiên du khách khi tới tu viện đó là hội trường chính. Đây là nơi các nhà tu hành cầu nguyện hàng ngày. Hội trường có sức chứa đến 1600 Lạt Ma ngồi thiền. Nơi đây được chống đỡ bởi 108 trụ cao và vững chãi. Điểm đến thứ hai là gian thờ Dratsang (Dratsang Hall) – công trình được xây dựng sớm nhất, nơi đây được đặt rất nhiều những pho tượng lớn của Phật giáo, đồng thời, gian thờ là nơi tu tập của các nhà sư.
Tiếp đến là gian thờ Phật Thích Ca Mâu Ni (Sakyamuni Hall). Bên trong có đặt tượng Phật cao 13,58 m. Xung quanh được treo những bức họa về cuộc đời Đức Phật từ khi sinh ra đến khi nhập cõi Niết bàn, Cuối cùng là chùa ngói vàng với tên gọi Zong Keba (Tsongkhapa Hall). Ngôi chùa được xây dựng từ năm 1679 với chiều cao khủng 36m và diện tích 789m. Phần mái được mạ vàng nổi bật với bức tượng nổi tiếng được đặt bên trong là tượng Phật Zong KeBa khổng lồ cao 18 m, đây là Đức Phật đầu tiên của Tây Tạng… đó là những điểm nhấn trong hành trình của mỗi du khách khi đặt chân tới Lệ Giang.
Mỗi ngày đi là “học một sàng khôn”. Chuyến đi của một người làm báo như tôi đã khép lại nhưng mở ra chân trời mới và tôi đã ngộ ra rằng, đi là trải nghiệm là sự cảm nhận thế giới này thật rộng lớn bao la…