Gần tết là trong tôi luôn thấy một cái mùi lạ lắm. Mà tôi định nghĩa là mùi tết.
Trong cái sự tất bật, rộn ràng hối hả của những ngày cuối năm, tôi lững lờ hòa mình vào dòng người xe tấp nập như một cánh lục bình dập dềnh, lửng lơ giữa dòng chảy bề bộn của cuộc sống.
Thả mình chậm lại, neo hồn vào giữa những rực rỡ sắc màu của các cửa hàng bán đồ tết. Cố đi và tìm lại mùi vị mang hơi hướng của Tết xưa.
Gần tết là trong tôi luôn thấy một cái mùi lạ lắm. Mà tôi định nghĩa là mùi tết. Cụ thể là gì thì lại thật khó để rõ ràng. Phải chăng đó là mùi hương thơm ngát của hương vòng trên bàn thờ được bày mâm ngũ quả, có bộ tam sự được đánh trấu sáng bóng màu đồng? Hay là mùi chả rán thơm lựng mũi hơn cả mùi thịt rán ướp húng lìu, tiêu bắc để làm nhân bánh chưng? Hoặc là mùi khói pháo nồng nồng thơm thơm như mùi diêm vừa cháy đỏ… Những mùi mà giờ đây tôi đang cố gắng đi tìm.
Bây giờ mà bảo trẻ con viết về Tết chắc chúng chẳng viết được, Tết bây giờ đâu khác gì ngày thường, chỉ là kỳ nghỉ dài ngày hơn mà thôi. Cái sự ăn uống no đủ đã không còn cho người ta cảm giác thèm ăn, thèm những món, những vị mà chỉ tết mới có. Những cái hứa hẹn chờ đợi về Tết cũng không còn.
Ngày trước muốn quần áo mới ư? Đợi đến tết nhé.
Tiền mừng tuổi ư? Đợi đến tết nhé
Được đi chợ mua sách, ăn bánh rán thỏa thích ư? Đợi đến tết nhé
Được đánh đụng thịt lợn, được nấu bánh chưng ư? Đợi đến tết nhé
Được ăn giò, chả, thịt đông, dưa hành muối ư? Đợi đến tết nhà
Được đốt pháo, được ngủ nướng thỏa thích ư? Đợi đến tết nhé
Sang nhà bà, nhà cậu chơi ư? Đợi đến tết nhé.
Đấy. Bao nhiêu cái? Bao nhiêu thứ? Mong đợi được ngóng chờ đến bồn chồn đến cùng với tết. Nên sẽ đếm ngược từng ngày sẽ nôn nao khi gần đến tết. Tết đến với bao nỗi niềm được thỏa mãn.
Không khí Tết bây giờ thì chỉ là có thêm nhiều hội chợ, mọi người mặc quần áo đẹp, đi đến chùa, đi chơi nhiều hơn mà thôi.
Ăn uống linh đình hơn, Rượu tây, bia ngoại tràn lan. Những gì là truyền thống như: Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ/ Nêu cao, tràng pháo bánh chưng xanh.... nay đã nhạt nhòa lắm rồi. Mấy ai tết còn chơi câu đối.
Phong vị của ngày Tết xa xưa ấy, bây giờ chắc chỉ còn lại cái bánh chưng, cũng chỉ là để giữ truyền thống chứ bày ra trên mâm, có khi chẳng ai chạm đũa vào.
Ngày trước áo ấm còn ít, nhà cửa thưa thớt, nhỏ bé, mùa đông như lạnh lẽo hơn. Tết là thời điểm mà người ta mong chờ sự đoàn viên là khi những người ở xa về với bao nhiêu quà tết, là sự đoàn viên ấm cúng quây quần. Tết đến với đầy đủ sự va đập của các giác quan và tình cảm.
Trong cái giá lạnh của mùa đông phảng phất lững lờ làn khói hương trầm thơm ngan ngát, ấm nóng là cái gợi vị Tết đầu tiên, thi thoảng là đẹt, đùng tiếng pháo, tiếng pháo ngoài tiếng nổ có lẽ mùi thơm của thuốc pháo là thứ gây kích thích khứu giác nhất.
Mùi thuốc nồng nồng, khen khét, thơm thơm nặng hơn mùi khói diêm cứ vương vấn, phảng phất mà làm rộn rã lòng người. Tiếng chào câu hỏi thăm nhau cứ râm ran xóm ngõ.
- Nhà bác năm nay ăn Tết to không?
- Dạ cũng đủ cả như mọi năm bác ạ.
- Nhà bác đã gói bánh chưng chưa? Nhà tôi còn ít lá dong đấy.
- Ơn bác nhà tôi gói rồi.
Những câu chào hỏi ấy, bây giờ bọn trẻ nghe thấy chắc là thấy buồn cười. Chúng nhăn nhúm mặt mũi khi ăn thử miếng hành muối vừa thơm vừa giòn, chua chua, hăng hăng, chúng nhảy dựng lên hét ầm ĩ khi nhìn thấy đĩa tiết canh đủ màu xanh đỏ. Âu cũng là cái sự nó như vậy, bánh xe lịch sử vẫn quay đều cuốn đi những gì của ngày xưa hoài cổ. Thay vào đấy là những gì tươi mới, trẻ trung, hiện đại…
Tết bây giờ là ồn ào chúc tụng. biếu xén. Là đi du lịch dài ngày. Là những chác chia lợi nhuận.
Cái mùi tết giờ nó nhạt đi, lặng lẽ như một người già đi qua đường. Còn đâu cái màu tối đen của đêm ba mươi để thấy ánh sáng bập bùng, nhảy nhót của ngọn lửa nấu nồi bánh chưng ấm nồng mùi tết. Còn đâu cái giá lạnh tê tái, xuýt xoa của chiều 30 để thấy vị nóng ấm thơm tho của chậu nước mùi già.
Cái thời khắc giao thừa khi bà mùa đông già nua gầy guộc chìa bàn tay lạnh giá, bàn giao cho nàng xuân tươi trẻ, là thời điểm đất trời như bừng lên sắc xuân, màu xuân và cả mùi mùa xuân mới.
Ngày xưa ấy giao thừa điểm nhịp tiếng chuông lẫn trong tiếng xè xè của chiếc ra đi ô chạy pin, của tiếng pháo nổ vang từng nhà, từng nhà trong xóm nhỏ. Cái cảm hồi hộp chờ đón giao thừa sao nó xốn xang đến thế. Hồi hộp nhận tiền mừng tuổi, hồi hộp nhìn bố khai bút đầu xuân. Cảm giác vào cái thời khắc giao thời ấy nó in đậm mãi trong tôi đến tận sau này. Mùi rượu thơm cay, mùi giấy mới, mùi mực nữa hòa với nhau thành cái mùi tết, một cái mùi đặc biệt trong đời.
Để hôm nay tôi bâng khuâng giữa dòng người hối hả, cố nghiêng ngó đi tìm một hương vị tết xưa. Giữa những tiếng xập xình, giữa bao đèn màu nhấp nháy. Nhớ về những ngày tết đã qua với một nỗi nhớ của riêng mình.
Có thể bạn quan tâm
16:24, 03/02/2021
13:01, 03/02/2021
06:30, 03/02/2021
05:00, 02/02/2021
05:00, 01/02/2021
05:14, 31/01/2021
06:00, 30/01/2021
05:00, 29/01/2021
05:00, 28/01/2021
05:00, 27/01/2021
05:00, 26/01/2021
02:00, 18/01/2021
Tạp chí Diễn đàn Doanh nghiệp mở diễn đàn “CẢM XÚC XUÂN” nhằm ôn cố tri tân về mùa xuân; về thiên nhiên, con người, xã hội, và các vấn đề nóng bỏng của đất nước, địa phương bằng tinh thần hân hoan để tiễn biệt năm cũ, chào đón năm mới 2021. Bài vở xin gửi về email: camxucxuan@dddn.com.vn. Tác giả để lại địa chỉ và số điện thoại để chúng tôi tiện liên hệ. Trân trọng cảm ơn. |