Nguồn nhân lực ở nước ta hiện nay, kỹ năng “cứng” như chuyên môn, nghiệp vụ thì còn được đào tạo, nhưng kỹ năng “mềm” như giao tiếp, làm việc nhóm, thái độ làm việc… còn thiếu hụt khá nghiêm trọng.
Trong khi đó, kỹ năng “mềm” và kỹ năng chuyên môn có tầm quan trọng ngang nhau trong quyết định tuyển dụng vào doanh nghiệp. Bên cạnh đó, nhóm lao động có trình độ chuyên môn cao có khuynh hướng hiểu biết lý thuyết khá, nhưng còn chậm về năng lực thực hành và khả năng thích nghi trong môi trường cạnh tranh công nghiệp.
Chính vì vậy, công tác đào tạo cần phát triển kỹ năng tổng quát, bao gồm cả kỹ năng “mềm và cứng” ở mọi cấp độ giáo dục, đặc biệt bắt đầu ngay từ bậc tiểu học và tiếp tục phát triển lên các cấp học cao hơn. Các nhà hoạch định chính sách cần xây dựng quan hệ hợp tác giữa các trường đào tạo và doanh nghiệp, tạo điều kiện cho các giám đốc, kỹ sư, người lao động có kinh nghiệm từ các doanh nghiệp tham gia xây dựng chương trình đào tạo nghề, góp ý biên soạn giáo trình giảng dạy để bảo đảm sự thống nhất giữa đào tạo và nhu cầu thị trường. Đồng thời cũng tạo ra cơ hội cho sinh viên áp dụng những kiến thức được học trong nhà trường vào các vấn đề cụ thể của xã hội.